Người ta có thể chia sẻ tâm tư thầm kín cả những khi không gặp mặt nên ranh giới của lòng chung thủy rất mong manh.

Chỉ cách đây mấy thập kỷ, nếu người nào đã lập gia đình còn có nhân tình, nhân ngãi thì thật là chuyện “động trời”. Chẳng những cơ quan kỷ luật rất nghiêm mà dư luận xã hội cũng nhìn nhận kẻ đó như một “quái vật”. Ngày ấy, muốn hay không, nói chung mọi người đều phải chung thủy. Không những thế, ai cũng cảm thấy mình có trách nhiệm bảo vệ sự chung thuỷ cho mọi người. Nhất là những gia đình có chồng đi công tác xa, lại càng được xã hội bảo vệ.

Trường tôi có một nữ giáo viên đã có hai con, chồng đi công tác xa mấy năm không có dịp về thăm nhà. Thấy dư luận xì xầm cô này có quan hệ bất chính với một anh ở trường bên, cả khu tập thể, ai cũng lấy làm lo lắng. Lãnh đạo nhà trường triệu tập ngay một cuộc họp đột xuất bàn cách bảo vệ hạnh phúc gia đình cô này, nhất là trong dịp Tết Nguyên Đán năm ấy.

Anh chàng nhân tình có thể sẽ lợi dụng thời cơ mọi người nghỉ Tết để đến chơi. Thế là từ hôm 27 Tết, khi học sinh bắt đầu nghỉ học, Ban giám hiệu cứ thay phiên nhau đến nhà cô ta “ngồi chơi xơi nước” để không cho gã kia có cơ hội bén mảng. Cho đến đêm 30 Tết là phiên cao điểm nhất, do ông hiệu trưởng đảm nhiệm. Ông ngồi đến tận lúc giao thừa mới yên tâm ra về. Bởi vì sáng Mồng một Tết, anh chàng kia chắc không thể bỏ vợ con đi ngoại tình được.

Có thể nói hồi đó, sự chung thủy trong quan hệ vợ chồng được coi như phẩm chất hàng đầu của mỗi người. Nếu ai có dấu hiệu ngoại tình, người ta chỉ cần doạ báo cáo tổ chức là đủ sợ rồi. Cho nên hầu như không ai phải lo chồng hay vợ ngoại tình. Mà nếu có xảy ra cũng có biện pháp ngăn chặn hiệu quả ngay.

Ngày nay trong cơ chế kinh tế thị trường, “nhà nghỉ” mọc lên như nấm. Đó là chưa kể những quán mát-xa, gội đầu máy lạnh, cà-phê đèn mờ cũng mở ra nhan nhản. Mới biết thời nay, giữ được lòng chung thủy suốt đời chỉ yêu và chỉ biết có một người là điều không dễ dàng gì.

Nhưng tại sao đã có vợ, có chồng rồi lại còn yêu người khác? Sự tham lam đó là kỳ quặc hay là bản chất của con người? Câu hỏi đó phải có lời giải đáp. Những năm cuối thế kỷ 20, cuốn sách “L’animal moral” của nhà nhân chủng học Robert Wright, phát hành ở Mỹ đã làm nhiều người kinh ngạc. Ông cho rằng, thời nào chúng ta cũng lên án ngoại tình nhưng chẳng bao giờ dứt được, bởi vì tạo hoá đã “cài đặt” nó trong “gene” của muôn loài nhằm mục đích để nòi giống sinh sôi khi hành tinh của loài người còn quá thưa thớt.

GS Hélen Fisher cho rằng, tính tham lam muốn giao phối với nhiều đối tác có tính di truyền từ tổ tiên con người để lại. Theo các tác giả này, không chỉ con người mà tất cả các loài động vật đều có “máu đa thê” trừ một vài loài đặc biệt chiếm tỷ lệ độ 3% như con bọ ngựa chẳng hạn, vì trong khi con đực say sưa giao phối thì con cái đã bất ngờ kẹp đứt cổ nó và ăn thịt luôn.

Trong những động vật gần với loài người nhất, con đười ươi đực đi đâu cũng kéo theo sáu bảy “người tình”. Giống vượn còn phức tạp hơn, con cái liên tiếp “quan hệ bất chính” với hàng chục “bạn trai” trong thời kỳ rụng trứng.

Với loài người, câu ca “Sông bao nhiêu nước cho vừa. Trai bao nhiêu vợ cũng chưa thỏa lòng” thật chẳng sai! Nếu cứ “thả phanh”, không biết con người tham lam đến thế nào?

Khi nhà báo Philippe Romon phỏng vấn Robert Wright, người phát hiện ra ngoại tình là do gene: “Vậy ông có cái gene ấy không?”. Ông trả lời thản nhiên là cũng có. Vậy ông làm thế nào để chung thủy? Wright trả lời: “Phải kiềm chế ham muốn bản năng thôi. Nếu không kiềm chế được thì sẽ sa ngã”.

Trong xã hội bình đẳng nam nữ, phụ nữ cũng đi làm ngoài xã hội như nam giới, lại thêm công nghệ thông tin giúp chúng ta giao tiếp rộng hơn, quan hệ thân mật hơn. Người ta có thể chia sẻ tâm tư thầm kín cả những khi không gặp mặt nên ranh giới của lòng chung thủy rất mong manh.

Trong thực tế, không chỉ ở nước ta mà hầu như khắp nơi trên thế giới, làn sóng ngoại tình đang lan rộng. Nếu như đàn bà thường ngoại tình vào những lúc chán chường thất vọng, khi họ không có ai an ủi vỗ về thì đàn ông lại hay ngoại tình khi họ thành công, đắc ý, họ muốn có nhân tình như một cách khẳng định sức mạnh của mình.

Có người chồng nghi vợ ngoại tình, hàng ngày anh ta đến cổng cơ quan kèm vợ về mà hai xe máy đi song song đến ngã tư, chỉ một phút chờ đèn đỏ, ngoảnh lại đã không thấy vợ đâu. Một tiếng sau vợ về đến nhà với lý do tranh thủ rẽ vào siêu thị. Ai ngờ cô ta đã ở bên người tình được nửa tiếng đồng hồ. Có người chồng ngày ngày vẫn đi làm về đúng giờ, mười tối ở nhà với vợ cả mười, nào ngờ khi phát hiện ra anh ta có “cơ sở 2” từ mấy năm nay mới biết họ gặp nhau toàn vào các buổi trưa.

Có thể nói, ở thời đại ngày nay, không ai bắt buộc được ai chung thủy. Chỉ có nuôi dưỡng được tình yêu, không ngừng củng cố sức quyến rũ suốt đời giữa vợ chồng mới là phương thuốc hữu hiệu đề phòng ngoại tình như một căn bệnh nan y của xã hội hiện đại. Trái lại càng quản lý gắt gao bằng mọi cách, coi người hôn phối như kẻ tội phạm thì tình yêu có đẹp đến mấy cũng lụi tàn và trở thành miếng mồi ngon cho con quái vật ngoại tình tìm đến.

>>>>>Xem thêm:

Chàng ‘phát điên’ khi nàng làm thế này

Tuyệt chiêu ‘yêu’ của phụ nữ khiến chồng nghiện vợ hơn cả lúc mới yêu

Nàng hỏi “Anh ngủ chưa?” Câu hỏi đầy ẩn ý?